Có khi nghĩ trời sinh một mình ta là đủ
Vì đám đông quậy bẩn nước hồ đời
Nhưng nghĩ lại trời sinh thêm bè bạn
Để choàng vai ấm áp cuộc rong chơi….
Nguyễn Bắc Sơn
Cây nhớ lá đã đôi lần khóc gọi
Đường nhớ chân từng lớp cuội ray sầu
Chim nhớ bạn quẩn quanh từng cánh mỏi
Tôi nhớ người như núi thẳm sông sâu.....
(Hòai My)
No comments:
Post a Comment