Saturday, February 9, 2008

color of the wind

"Color of the wind": Tình yêu trong sắc màu của gió!



Ngọn gió vấn vít trong không trung kia đâu phải vô hình, nó có sắc màu và hình dạng. Gió mang màu hồng nhạt của những cánh hoa đang lả tả rời cành. Gió mang màu nâu xám của những cánh chim đang chao lượn. Gió mang màu đen nhánh của mái tóc tung bay…





Tiếp sau thành công của “Beauty and the Beast”, “Aladdin”, Walt Disney tiếp tục mang tới “Pocahontas” – câu chuyện tình lãng mạn giữa nàng Pocahontas và chàng John Smith.

Pocahontas được xây dựng dựa trên một nhân vật có thật trong lịch sử. Nàng là con gái cưng của tộc trưởng bộ tộc người da đỏ Powhatan miền Bắc Mỹ.

Năm 1607, những con tàu lớn từ nước Anh đến nơi này, đem theo những người nhập cư tìm kiếm miền đất hứa. Họ hi vọng tìm thấy những mỏ vàng bạc có thể mang lại bước ngoặt đổi đời. Và trong số đó có thuyền trưởng trẻ tuổi John Smith.

Khi con thuyền cập bến Virginia, Pocahontas nấp trong một bụi cây đã nhìn thấy John. Cứ thế, Pocahontas dõi theo chàng, cho đến một lần hai đôi mắt bắt gặp nhau, những rung cảm trong họ bắt đầu…

Những cảm xúc tình yêu của Pocahontas và John Smith bay bổng, quấn quýt trong khung cảnh những khu rừng rậm bí ẩn của miền đất Bắc Mỹ - nơi cuộc sống của những bộ tộc da đỏ trải qua bao đời trong sự bảo bọc, chở che của Mẹ Tự nhiên bao dung, rộng lớn. Đó cũng là nơi nàng Pocahontas phóng khoáng hồn nhiên vui đùa giữa muông thú…

Pocahontas cuốn John vào thế giới của nàng bằng câu chuyện kể “Color of the Wind” (Màu của gió)

Em biết rằng mỗi viên đá, mỗi ngọn cây, mỗi sinh vật
Đều có cuộc sống, có tâm hồn, có cái tên thật riêng…





Anh nghĩ rằng chỉ những ai giống mình
Mới thực sự là “những con người” ư?
Thử trải nghiệm những bước chân của một kẻ xa lạ
Anh sẽ hiểu được những điều chưa biết tới bao giờ




Không chỉ thuyền trưởng John, mà mỗi người đều bị lôi cuốn vào thế giới tự nhiên đầy màu sắc rực rỡ, nơi mỗi sinh thể nhỏ bé đều như đang thì thầm trò chuyện bằng cách thật riêng, bằng thứ ngôn ngữ mà nếu không lắng nghe với tất cả trái tim – ta sẽ chẳng khi nào cảm nhận được:

Đã khi nào anh thử lắng nghe tiếng sói tru dài dưới ánh trăng non
Hay thử hỏi cánh chim đại bàng kia xem nó từ đâu tới
Hay hát bằng tiếng vọng của những ngọn núi xa
Hay vẽ bằng sắc màu của những ngọn gió kia?

Ngọn gió vấn vít trong không trung kia đâu phải vô hình, nó có sắc màu và hình dạng. Gió mang màu hồng nhạt của những cánh hoa đang lả tả rời cành. Gió mang màu nâu xám của những cánh chim đang chao lượn. Gió mang màu đen nhánh của mái tóc tung bay…

Gió mang đến hương thơm của lá cây, của hoa cỏ, mang đến tiếng róc rách của dòng nước đang trôi phía xa… Tất cả ở ngay gần bên, ngay xung quanh, chờ đợi được cảm thấy và đón nhận:

Hãy đuổi theo lạch nước nhỏ ẩn giấu dưới tán cây
Hãy đặt môi lên những trái dâu rừng ngọt ngào vị nắng
Hòa mình vào những điều tuyệt vời bao quanh anh




Phải chăng chúng ta cũng giống như chàng John Smith ngốc nghếch – cần nàng Pocahontas với tâm hồn hoang sơ và trái tim mở rộng – cầm tay chạy băng băng giữa những đồng cỏ, những tán cây, thỏa thích hòa mình giữa những ngọn gió mát… Để dù chỉ một lần, ngắm nhìn tất cả thiên nhiên bằng một con mắt thật khác:

Những cơn mưa dông và dòng sông là anh em
Những chú diệc hay rái cá là bầu bạn thân thiết
Tất cả chúng ta đều gắn bó với nhau
Trong một vòng tròn liên tục, bất tận…

“Pocahontas” không kết thúc với một “happy – ending” như thường thấy. Chàng John Smith lên tàu trở về nước Anh. Nàng Pocahontas cứng cỏi đứng trên vách đá dõi mắt theo. Ngọn gió vi vút thổi làm tung bay tóc cô cũng đang vờn vỡ trên mái tóc của chàng – chính ngọn gió ngàn lại là sợi dây kết nối hai người – dù khoảng cách có xa xôi đến đâu.

Với “Màu của gió”, Pocahontas đã đem đến cho chàng một tình yêu mới mẻ: tình yêu với cuộc sống quanh chàng. Điều đó đã nảy nở và sẽ ở lại trong chàng mãi mãi.

Mỗi người cũng sẽ nhớ đến bộ phim nhiều hơn bởi ca khúc ngọt ngào và thông điệp ý nghĩa ấy: lắng nghe để cảm nhận những sinh vật xung quanh bằng một cách thật khác, mỗi chúng ta là một phần không thể chia tách trong chuỗi kết nối bất tận làm nên cuộc sống này…

Còn bạn, đã bao giờ vẽ bằng sắc màu của gió?

No comments:

Post a Comment