Tuesday, July 29, 2008

the proud red rose

The Proud Red Rose

By peace | July 2, 2006



One beautiful spring day a red rose blossomed in a forest. Many kinds of trees and plants grew there. As the rose looked around, a pine tree nearby said, “What a beautiful flower. I wish I was that lovely.Another tree said, “Dear pine, do not be sad, we can not have everything.

The rose turned its head and remarked, “It seems that I am the most beautiful plant in this forest.” A sunflower raised its yellow head and asked, “Why do you say that? In this forest there are many beautiful plants. You are just one of them.” The red rose replied, “I see everyone looking at me and admiring me.” Then the rose looked at a cactus and said, “Look at that ugly plant full of thorns!” The pine tree said, “Red rose, what kind of talk is this? Who can say what beauty is? You have thorns too.

The proud red rose looked angrily at the pine and said, “I thought you had good taste! You do not know what beauty is at all. You can not compare my thorns to that of the cactus.

What a proud flower“, thought the trees.

The rose tried to move its roots away from the cactus, but it could not move. As the days passed, the red rose would look at the cactus and say insulting things, like,” This plant is useless? How sorry I am to be his neighbor.”

The cactus never got upset and he even tried to advise the rose, saying, “God did not create any form of life without a purpose.

Spring passed, and the weather became very warm. Life became difficult in the forest, as the plants and animals needed water and no rain fell. The red rose began to wilt. One day the rose saw sparrows stick their beaks into the cactus and then fly away, refreshed. This was puzzling, and the red rose asked the pine tree what the birds were doing. The pine tree explained that the birds got water from the cactus. “Does it not hurt when they make holes?” asked the rose.

Yes, but the cactus does not like to see any birds suffer,” replied the pine.

The rose opened its eyes in wonder and said, “The cactus has water?

The Cactus Wren, State Bird of Arizona

Yes you can also drink from it. The sparrow can bring water to you if you ask the cactus for help.

The red rose felt too ashamed of its past words and behavior to ask for water from the cactus, but then it finally did ask the cactus for help. The cactus kindly agreed and the birds filled their beaks with water and watered the rose’s roots.

Thus the rose learned a lesson and never judged anyone by their appearance again.

Sunday, July 27, 2008

COPY Entry for July 28, 2008

Ngày từ đêm trắng sinh ra

Bạn có bao giờ tự hỏi, ngày và đêm khác nhau như thế nào chưa?

Pod™

Ngày là một sự khởi đầu, và đêm là khoảng không để tạm ngừng mọi thứ.
Ngày bắt đầu từ một cái chớp mắt, và đêm thường kết thúc bằng việc khép lại đôi mi.
Ngày là một chuỗi những hoạt động liên tiếp nhau - có hoặc không có mục đích, đêm lại mang theo một chuỗi những nghĩ suy đan xen nhau - có hoặc không có điểm dừng.
Ngày thường được khoác lớp áo trắng đến tinh khiết, trong khi đêm thường hay được đặt cạnh những mảng màu xám đen.
Và có phải nó chỉ khác nhau bởi thế?

Có những khi ngày không phải luôn mang phông nền trắng.
Có những khi bóng đêm chưa hẳn chỉ toàn đem đến những lo nghĩ chồng chéo đan xen.
Có những lúc ngày đêm cố tình giao hòa vào nhau, trêu ngươi chúng ta bởi sự hợp nhất giữa bắt đầu và kết thúc.
Đó là khi "ngày từ đêm trắng sinh ra"...

Hết ngày rồi, thương tâm ơi,
Ngày xô theo ngày xuống đáy vực sâu
Hết đêm rồi hoang mang ơi,
Đêm vẽ trăng vàng tan xuôi theo dòng...

Ừ, hết ngày rồi, một ngày trôi qua nhanh mà chậm. Mỗi ngày trôi qua, ta đã làm được gì, ta đã sử dụng quỹ thời gian của mình như thế nào?

24 tiếng không đủ cho những trải nghiệm, nhưng có vừa đủ để buông màn đêm ra mà với lấy nắng mai? Buộc rèm cửa lại và buộc cả những vất vưởng mưa - nắng - muộn - phiền chất trong mình lại, đón ánh nắng và đón lấy sự sống, sự sống của một ngày mới.

Vỡ oà rồi thơ ngây ơi!
Tự nắng không về đây tôi tự tâm.

Soi mình vào một chiếc gương, ta có thể thấy mình một cách đàng hoàng nhất. Khi chiếc gương ấy nứt nẻ những đường gân gập ghềnh, chậm chực vỡ thành hàng mảnh nhỏ, ta lại thấy mình xù xì gai góc, mấp mé bên xiên bên vẹo, biết chỉnh sao cho vừa, cho khớp với mọi người! Con người cũng vậy. Bóng đêm là màn gương trong suốt nhất để soi mình vào ấy, mà nghiệm, mà ngẫm, mà nhận ra những xiên vẹo bấp bênh trong mình. Gưỡng vỡ lại lành. Người vỡ cũng lành.

Vỡ tan rồi, thương yêu ơi,
Nguyệt vỡ giá vàng gương trong tan cùng...

Đêm thường làm ta vỡ. Thơ ngây vỡ nhường chỗ cho thương yêu. Thương yêu vỡ nhường bước cho sự sống. Trong cuộc đời, ai chẳng có những lúc "vỡ", những lúc đắng cay, những lúc thất bại, những lúc bất lực hay tự dìm lòng mình xuống vì bất kì lý do nào: gia đình nhé, hay bè bạn, hay tình yêu, thôi thì chính do bản thân vậy, nhiều khi mình cũng ích kỷ mà, phải không?

Nhưng rồi, lại vỡ òa đó, những yêu thương...

À ơi về tìm câu hát ru hời
Thơm ngát đêm hương trầm là hơi áo xanh ngời.
À ơi về tìm nhung gấm đâu rồi?
Đèn chong hết đêm thâu gấm hoa tàn thôi!

À ơi, à ơi, à ơi... Câu hát không dùng để ru, mà để tìm về. Tìm về lời ru "ầu ơ" của cha mẹ, của ông bà, của bao nhiêu tháng ngày vất vả khó nhọc, của tình yêu thương vô bến bờ nơi gia đình. Dẫu sao thì một điểm tựa cũng cần lắm trong đêm, tựa vào đó để tìm lại những gì tưởng chừng đã đánh mất, tìm lại những thứ chỉ có thời gian mới hiểu hết giá trị, đó là tình yêu, niềm tin và nỗi nhớ.

À ơi ngày từ đêm trắng sinh ra
Đêm giấu đêm không màu ngày lên mới xanh ngời

Đang nói đến đêm, lại thấy ngày tới. Thôi thì hãy thử một lần để đêm thành ra màu trắng. Và ngày sẽ từ đêm trắng mà sinh ra.
Thử nhìn những nghĩ suy nghĩ phức tạp thành ra giản đơn.
Thử tìm thấy bản thân mình lành lặn trong một chiếc gương vỡ.
Thử tìm thấy ánh nắng từ phía trời đêm.
Thứ ánh sáng ấy sẽ là phép màu.

Hết buồn rồi ban mai ơi,
Ngày sinh thêm ngày sinh câu cười ngoan
Nắng ra chào, đôi câu vui
Ta vẽ thêm màu hoa vui trăm mùa
Còn màu tóc xanh...

Và ta hãy còn trẻ lắm, để ước mơ, để vui cười, và để xanh màu xanh hi vọng, bạn nhé!

À ơi ngày từ đêm trắng sinh ra...
À ơi...



Party on Sunday! Entry for July 27, 2008

Cá hấp chanh tươi

lần đầu tiên thử món mới, lạ, đắng của chanh, thơm của rượu. hít hà

ca hap chanh

bày tiệc nào, để xem

tiec tung

thiếu gì nhỉ?


tiec tung
tráng miệng đây!

Photobucket


2 con me'm chủ chốt!


thanh vien

thành viên thứ ba,
thu 3 hichic, tàn tiệc! no, oải, lười dã man!

Friday, July 25, 2008

Wonder.......!!!!!!!

han gan Can I? Can I heal the pain?


han gan
Can I mend the wound? Do you agree? I know that'll be very difficult, but I'll try! I don't wanna see the sadness in your eyes.


sadness
Really don't want.

Thursday, July 24, 2008

COLOR




Có một ngày sắc màu của thế giới này bắt đầu tranh luận với nhau xem ai có gam màu đẹp nhất , quan trọng nhất , hữu dụng nhất và được yêu thích nhất .

Xanh lá cây nói :" Tôi quan trọng nhất . Tôi là dấu hiệu của sự sống và hy vọng . Tôi được chọn màu cho cỏ cây , hoa lá . Không có tôi , tất cả mọi loài trên thế gian này sẽ không thể tồn tại . Cứ hãy nhìn về cánh đồng kia , bạn sẽ thấy một màu xanh bạt ngàn của tôi " .

Xanh dương chen vào :" Bạn có nghĩ về trái đất . Vậy bạn hãy nghĩ về bầu trời và đại dương xem sao . Nước chính là nguồn sống cơ bản nhất , được tạo ra bởi những đám mây hình thành bởi những vùng biển rộng lớn này . Hơn nữa , bầu trời sẽ cho khoảng không rộng lớn , hòa bình và sự êm ả ".

Màu vàng cười lớn :" Ôi các bạn cứ quan trọng hóa . Tôi thì thực tế hơn , tôi đem lạ tiếng cười , hạnh phúc và sự ấm áp cho thế giới này . Này nhé , mặt trời màu vàng , mặt trăng màu vàng và các vì sao cũng màu vàng . Mỗi khi bạn nhìn vào một đóa hướng dương , bạn sẽ cảm thấy cả thế giới này đang mỉm cười . Không có tôi cả thế giới này sẽ không có niềm vui ".

Màu cam lên tiếng :" Tôi là gam màu của sự mạnh khoẻ và sức mạnh . Mặc dù lượng màu của tôi không nhiều bằng các bạn , nhưng tôi mới đáng giá nhất vì tôi là nhu cầu của sự sồng . Tôi mang đến hầu hết các vitamin tối quan trọng như cà rốt , cam , xoài , bí ngô , đu đủ ...Tôi không ở bên ngoài nhiều nhưng khi bình minh hay hoàng hôn xuất hiện là màu sắc của tôi . Ở đây có bạn nào sánh kịp được với vẻ đẹp ấy không ?" .

Màu đỏ không thể nhịn được cũng nhảy vào cuộc :" Tôi là máu , cuộc sống này là máu . Tôi là màu sắc của sự đe dọa nhưng cũng là biểu tượng của lòng dũng cảm . Tôi mang lửa đến cho con người . Tôi sẵn sàng chiến đấu vì mục đích cao cả . Không có tôi , trái đất này sẽ trống rỗng như mặt trăng . Tôi là sắc màu của tình yêu và đam mê , của hoa hồng đỏ , của hoa anh túc ".

Màu tím bắt đầu vươn lên góp tiếng :" Tôi tượng trưng cho quyền lực và lòng trung thành . Vua chúa thường chọn tôi vì tôi là dấu hiệu của quyền lực và sự xuất chúng . Không ai dám chất vấn tôi . Họ chỉ nghe lệnh và thi hành !".

Cuối cùng, màu chàm lên tiếng , không ồn ào nhưng đầy quyết đoán :" Hãy nghĩ đến tôi . Tôi là sắc màu im lặng và hầu như không ai chú ý đến tôi . Nhưng nếu không có tôi thì các bạn cũng chỉ là vẻ đẹp bên ngoài . Tôi tượng trưng cho suy nghĩ và sự tương phản , bình minh và đáy sâu cả biển cả . Các bạn phải cần đến tôi để cân bằng cho bề ngoài của các bạn . Tôi chính là vẻ đẹp bên trong ".

Và cứ thế các sắc màu cứ tiếp tục tranh luận , thuyết phục màu khác về sự trội hơn của mình . Bỗng một ánh chớp sáng lóe trên nền trời , âm thanh dữ dội của sấm sét và mưa bắt đầu nặng hạt . Các sắc màu sợ hãy đứng nép sát vào nhau để tìm sự ấm áp .



Photobucket Mưa nghiêm nghị nói :" Các bạn thật là ngớ ngẩn khi chỉ cố gắng vật lộn với chính các bạn . Các bạn không biết các bạn được tạo ra từ một mục đính thật đặc biệt , đồng nhất nhưng cũng khác nhau ? các bạn là những màu sắc thật tuyệt vời . Thế giới này sẽ trở nên nhàm chán nếu thiếu một trong các bạn . Nào , bây giờ hãy nắm lấy tay nhau và bước nhanh đến tôi ".

Các màu sắc cùng nắm lấy tay nhau và tạo thành những màu sắc đa dạng .

Mưa tiếp tục :" Và từ bây giờ , mỗi khi trời mưa tất cả các bạn sẽ vươn ra bầu trời bằng chính màu sắc của mình và phải hợp lại thành vòng để nhắc nhở rằng các bạn phải luôn sống trong hòa thuận, và ta gọi đó là cầu vồng . Cầu vồng tượng trưng cho niềm hy vọng của ngày mai " .

Và cứ như thế mỗi khi trời mưa , để gội rửa thế giới này , trên nền trời sẽ ánh lên những sắc cầu vồng làm đẹp thêm cho cuộc sống , để nhắc nhở chúng ta phải luôn luôn tôn trọng lẫn nhau .


cau vong

Wednesday, July 16, 2008

Divorce




the rate of divorce has increased highly. I am in this situation. Many, many times it happens. shit, why don't they decide clearly? divorce or not?

divorce

let's have peace! We can't stand you anymore. fuck, you make me crazy, stressful that is not enough huh? you wanna make my brother like me huh? stress, depression huh?
let me alone!


alone


tim kiiem thanks

almost.....


ket thuc blood


broken glass



storm

I would change the world?

Tuesday, July 15, 2008

the end of a friendship




ĐỌAN KẾT

Đời lắm bất ngờ!
chưa bao giờ có điểm bắt đầu mà bây giờ lại phải viết đọan kết.
mới vừa viết entry rủa đám bạn bây h thì tới lượt mình.

cham dut

long long ago, there were two best girlfriends, everybody considered that they couldn't break. Unexpectedly, they broke suddenly. terrible thing!

why did it happen? both of them can't stand each other! may be like that

however, only me on this bored society.

buon
who was involved? both! who was responsible? may be, may be me
how do I feel now?
It's difficult to say. couldn't -care -less attitude

co don
"I know what I need and who need me. My family need me! everything is nothing with me now" U said that.
I know what you mean. It's ok
hope you happy in coming time!